HẦU ĐỒNG - VĂN HÓA NGƯỜI VIỆT
Hầu đồng
- Văn hóa người Việt
Hầu đồng
Hầu đồng còn gọi
là hầu bóng hoặc lên đồng. Đây là một nghi lễ, một
hiện tượng tâm linh còn chứa đựng nhiều điều “bí ẩn” cho nên nhiều người coi
đây là trò “mê tín” và “nhố nhăng”. Tuy nhiên, đó chỉ là “cảm giác” của những
người chưa tìm hiểu gì về hầu đồng. Trong bài viết này, chúng tôi sẽ giúp bạn
đọc hiểu rõ về nghi thức hầu đồng và nghệ thuật hát chầu văn mang
đậm bản sắc văn hóa của dân tộc Việt.
HẦU ĐỒNG LÀ
GÌ?
Hầu đồng là một
nghi lễ không thể thiếu trong tín ngưỡng thờ Mẫu Tam phủ, Tứ phủ, tín
ngưỡng thờ Đức Thánh Trần,…Về bản chất, lên đồng là nghi thức giao tiếp với
thần linh thông qua các ông đồng, bà đồng. Người ta tin rằng các vị thần linh
có thể nhập thể linh hồn vào thân xác các ông đồng, bà đồng trong trạng thái
tâm linh thăng hoa, ngây ngất nhằm phán truyền, diệt trừ tà ma, chữa bệnh, ban
phúc, ban lộc cho các con nhang, đệ tử.
Khi thần linh nhập vào thì lúc đó các ông đồng, bà
đồng không còn là mình nữa mà là hiện thân của vị thần nhập vào họ. Để phục vụ
cho nghi lễ quan trọng này người ta đã sáng tạo ra một hình thức lễ nhạc gọi là
Hát văn (hát chầu văn) để phục vụ cho quá trình nhập đồng hiển thánh.
Người đứng giá hầu đồng gọi chung là Thanh Đồng, Thanh Đồng là nam giới thì được gọi là
“cậu”, nữ giới được gọi là “Cô hoặc Bà Đồng”. Những Bà đồng, Ông đồng thường có
tâm tính khác người, rất nhạy cảm, dễ thay đổi và không ít người trong họ, nhất
là các Ông đồng thường là “ái nữ” (là đàn ông nhưng lại ẻo lả
như phụ nữ). Bởi thế dân gian hay nhận xét ai đó “tính đồng bóng” hay
trông “đồng cô quá” là vì lẽ này.
AI CÓ THỂ
HẦU ĐỒNG?
Đa số những người hầu đồng là do hoàn cảnh bản
thân thúc ép, do di truyền gia tộc hay bản tính có căn đồng. Người nào có “căn” mà chưa ra trình
Thánh thì thường bị bệnh tật, ốm đau, mà đây là thứ bệnh “âm”, chữa
chạy bằng thuốc thang không khỏi, khi làm ăn thường thất bát, thua thiệt. Dân
gian gọi hiện tượng này là “cơ đày”, tức người đang bị Thánh đày
ải. Ra đồng rồi thì thường sức khoẻ hồi phục, làm ăn được hanh thông.
Một khi đã bị Thánh “bắt lính”, tức ra
trình đồng rồi thì hàng năm, tuỳ theo lịch tiết, đặc biệt là vào dịp “tháng
tám giỗ cha, tháng ba giỗ mẹ”, các Bà đồng, Ông đồng thường phải tổ chức
làm lễ Lên đồng. Trong nghi lễ như vậy, theo quan niệm dân gian, các vị Thánh
từ các miền khác nhau của vũ trụ bay về nhập hồn vào thân xác các Bà, Ông đồng.
CHUẨN BỊ
CHO MỘT BUỔI HẦU ĐỒNG
Ðiện thờ: Điện thờ
chính thờ hệ thống Mẫu Tứ Phủ, Mẫu Thượng Thiên (Trời) ở giữa, Mẫu Ðịa (Ðất) ở
bên phải, Mẫu Thoải (Nước) ở bên trái, Mẫu Thượng Ngàn (Núi, Rừng).
Chọn ngày lành: Người hầu
đồng trước tiên phải chọn ngày lành tháng tốt để chuẩn bị hầu với thủ nhang nhà
đền, phủ hay điện.
Dàn nhạc hầu bóng (hầu đồng): gồm có 1 đàn nguyệt, 1 đàn nhị, 1 sáo, 1 trống lớn, 1 trống nhỏ, 1
cảnh đôi, 1 phách. Tùy từng địa phương, tùy hoàn cảnh hành lễ mà người ta có
thể thêm bớt nhạc cụ này hoặc nhạc cụ khác, nhưng người ta không thể bớt đi đàn
nguyệt, trống nhỏ, cảnh đôi vì đây là những nhạc cụ nòng cốt, nhạc cụ tính cách
của dàn nhạc hầu bóng.
Nhân sự cho một buổi hầu đồng: Ngoài Ông đồng hay Bà đồng thường có thêm hai hoặc bốn phụ đồng (được
gọi là nhị trụ hoặc tứ trụ hầu dâng) đi theo để chuẩn bị trang phục, lễ lạt…
Trang phục: Có bao
nhiêu giá đồng thì tương ứng với ngần ấy bộ trang phục và trang sức đi kèm. Dân
gian truyền lại có 36 giá đồng tương ứng với 36 vị Thánh và điều đó có nghĩa là
sẽ có 36 bộ trang phục dành cho các giá đồng. Vì vậy người hầu đồng sẽ phải
chuẩn bị đầy đủ trang phục tùy theo định hầu mấy giá. Thường thì cần những
trang phục sau đây:
– Khăn đỏ phủ diện
– Ít nhất là 5 chiếc áo dài mầu sắc khác nhau và một quần dài trắng.
– Khăn tấu hương và một ít loại khăn khác.
– Thắt đai lưng mầu.
– Thẻ ngà, kiềng bạc, vòng, hoa tai, chuỗi hạt, xuyến, quạt và son phấn.
– Tuy nhiên cũng có trường hợp, người hầu đồng chỉ cần một vuông vải đỏ.
– Ít nhất là 5 chiếc áo dài mầu sắc khác nhau và một quần dài trắng.
– Khăn tấu hương và một ít loại khăn khác.
– Thắt đai lưng mầu.
– Thẻ ngà, kiềng bạc, vòng, hoa tai, chuỗi hạt, xuyến, quạt và son phấn.
– Tuy nhiên cũng có trường hợp, người hầu đồng chỉ cần một vuông vải đỏ.
Màu sắc của trang phục phải phù hợp với màu sắc của
từng phủ:
– Miền trời, tượng trưng bằng màu đỏ (Thiên phủ)
– Miền đất là màu vàng (Địa phủ)
– Miền sông biển là màu trắng (Thoải phủ)
– Miền rừng núi là màu xanh (Nhạc phủ).
– Miền đất là màu vàng (Địa phủ)
– Miền sông biển là màu trắng (Thoải phủ)
– Miền rừng núi là màu xanh (Nhạc phủ).
LỄ VẬT HẦU
ĐỒNG
Lễ vật trong mỗi vấn hầu trước kia thường đơn
giản. Vật phẩm cơ bản gồm xôi, thịt, hoa quả, trầu, cau, rượu, thuốc, vàng mã,…
Ngày nay, lễ vật ngày càng phong phú, gồm cả những sản phẩm hàng hóa công
nghiệp, thực phẩm đương thời, đắt tiền, dùng trong cả lễ mặn và lễ chay.
Lễ vật trình đồng phải khác với lễ vật hầu bản mệnh hay
tiệc khao, được trình bày trên một kỷ tháp hình chữ nhật kê chính giữa và gồm
những thứ sau đây:
– Chén đũa bạc, đĩa và cốc pha lê. Chính giữa là một
cái gương trên phủ một chiếc khăn thêu. Hai bên bục và trước kỷ (bày bốn mâm lễ
Tứ Phủ mỗi mâm có chín quả trứng, một cái lược, một cái quạt, một đôi guốc,
chín vuông vải màu phủ lên trên. Màu phải là màu chính của Tứ Phủ (xanh, đỏ,
trắng và vàng). Bên cạnh mâm lễ có một cái chung nhỏ, một cái thau nhỏ. Cứ mỗi
lễ phải thay một hình nhân (nộm) và bốn lốt. Bên cạnh mâm lễ Tứ phủ là mâm lễ
sơn trang, mà bất cứ thứ lễ gì cũng phải chia ra làm 13 phần. Một phần lớn bày
ở giữa còn 12 phần nhỏ bày xung quanh. Ngay cạnh đó là một mâm hài sơn trang
(hoặc giống) màu. Mũi hài có thêu hình chim phượng. Một trăm vàng thoi (giấy
vàng xếp thành thoi).
– Lễ mặn sơn trang gồm: có ốc, tôm, cá khô, cua (13
hoặc 15 con), mực, nếp cẩm, dừa tươi…
– Lễ sơn trang về đồ chay thường có: 1 mâm hoa quả gồm
khế chua sung chát gừng cay, chanh ớt, dứa…ở dưới bệ. Thường thì tán lộc sơn
trang ở giá chầu bé hoặc cô bé hoặc bất kì giá chầu hoặc cô miền thượng.
Trước bàn thờ bầy đủ các loại mã và một chiếc thuyền
rồng hình cánh phượng có 12 hình nhân chèo thuyền, một đôi ngựa và một đôi
voi có đủ yên cương và hàm thiếc. Những đồ dùng mã người ta sẽ hóa (đốt) sau
khi lễ xong.
Ngày nay lễ vật có thay đổi đôi chút tùy nơi, tuy
nhiên vẫn phải giữ căn bản tối thiểu tùy đồng tiền dâng cúng.
TRÌNH TỰ
MỘT BUỔI HẦU ĐỒNG
Bắt đầu buổi hầu đồng người ta đặt các lễ vật lên
hương án. Người hầu đồng để các dụng cụ lên chiếu đồng, bước lên chiếu đồng,
lấy hoa xoa lên mặt, quần áo rồi vẩy xung quanh để tẩy uế. Cung văn lên giây
đàn, dạo nhạc, hát văn cộng đồng.
Ba động tác tiên khởi mà người hầu đồng phải làm là:
Chấp tay chờ cho phụ đồng phủ khăn diên lên đầu trùm cả tay xong thì đưa tay
lên trán rồi bước chân trái lên một bước, chân phải chụm lên với chân trái, lặp
lại thêm hai lần mới quỳ xuống. Người hầu đồng làm lễ vái dập người, hai tay
chống xuống chiếu, mặt úp sát, vái ba lễ. Sau đó đứng dậy đi dật lùi ba bước về
vị trí cũ. Giá đệ nhất được bắt đầu.
Cũng như giá đầu, khi sang một giá khác, người hầu
đồng sau khi thay đổi trang phục và lễ cụ sẽ bước lên chiếu đồng, cung văn
chuẩn bị tấu nhạc. Người hầu đồng, chit xoa khăn vái, ngồi xếp bằng. Người phụ
đồng kính cẩn đưa một chiếc khăn phủ diện mầu đỏ. Hầu đồng cầm khăn, vái mấy
vái rồi phủ lên đầu, hai tay cầm hai mép khăn phủ ở đầu gối. Một lúc sau đầu
hầu đồng lắc lư, đảo đảo rồi bất ngờ hét lên một tiếng, chỉ ngón trỏ trái lên trời.
Đó là dấu hiệu giá quan lớn đệ nhất nhập đồng.
Trình tự của một giá đồng:
1. Thay Lễ phục:
Mỗi vị thánh đều có lễ phục riêng phù hợp với danh
hiệu của vị đó và màu sắc cũng khác biệt tùy từng Phủ, từng gốc tích sắc tộc
gốc, phẩm hàm cũng như văn hay võ.
2. Dâng hương hành lễ:
Đây là một nghi thức không thể thiếu được cho bất cứ
giá nào. Hầu đồng tay trái cầm một bó nhang đã đốt sẵn, bọc trong một
chiếc khăn có tẩm hương. Tay phải rút một nén nhang rồi huơ lên bó nhang trong
tay làm động tác phù phép mà ngôn ngữ hầu đồng gọi là khai nông, để xua đuổi tà
ma.
3. Lễ thánh giáng:
Khi hầu đồng có thánh nhập vào thì buông các nén hương
đang cầm theo tay chắp, nghiêng mình ra hiệu thánh thuộc hạng thứ bậc nào.
Có hai hình thức thánh giáng:
– Giáng trùm khăn (hầu tráng mạn) với các giá Thánh
Mẫu. Mẫu chỉ đến chứng giám rồi đi ngay.
– Giáng mở khăn – với các hàng quan trở xuống.
– Giáng mở khăn – với các hàng quan trở xuống.
Khi thánh đã nhập, người hầu đồng không còn là người
phàm nữa, xuất thần, tự thôi miên đã giúp cho họ nhảy múa một cách uyển chuyển,
nhịp nhàng mà bình thường họ không làm được. Đó chính là hứng khởi mang tính
tâm linh tôn giáo (chỉ có ở một số người)
4. Múa đồng:
Múa đồng là một hình thức diễn xướng đã được cách điểm
hóa, khẳng định sự ứng nhập của thần linh. Bởi vậy động tác múa khác nhau tùy
theo từng vị thánh. Nhưng chung chung thì thấy có ảnh hưởng của chèo và vũ điệu
dân gian.
Mỗi động tác múa trong các giá chầu phản ánh con người
thật của vị thánh giáng đồng và thay đổi theo đặc điểm của “giá”. “Giá”
quan thường múa cờ, múa kiếm, long đao, kích. Giá các chầu bà thì múa quạt, múa
mồi, múa tay không. Giá ông hoàng thì có múa khăn tấu, múa tay không, múa cờ.
Giá các cô múa quạt, múa hoa, chèo đò, múa thêu thùa, múa khăn lụa, múa đàn,
múa tay không. Giá các cậu thường múa hèo, múa lân…Trước khi sử dụng lễ cụ,
người hầu đồng bắt chéo hai dụng cụ lên trước trán, sau đó cúi đầu làm lễ. Khi
múa xong một giá, người hầu đồng lại bắt chéo hai lễ cụ trước trán để tạ lễ.
Nghi lễ Thánh giáng phải theo thứ tự từ cao đến thấp:
Cao nhất là Thánh mẫu (Tứ vị Thánh mẫu), sau đó là hàng Quan (Ngũ vị quan lớn),
Chầu (Tứ vị Chầu bà), Ông Hoàng (Ngũ vị ông Hoàng), Cô (thập nhị Vương cô), Cậu
(thập vị Vương cậu), tổng cộng có đến 50-60 vị. Tuy nhiên, không phải tất
cả các vị Thánh Tứ phủ đều nhập đồng, mà chỉ có một số, nhiều nhất là 36 vị nên
mới có 36 giá đồng. Bình thường chỉ trên dưới 20 vị Thánh nhập trong một
nghi lễ hầu đồng.
5. Ban Lộc và nghe Văn chầu:
Sau khi đã múa các thánh thường ngồi nghe cung văn
hát, kể sự tích lai lịch vị thánh đang giáng. Với các giá ông Hoàng thì cung
văn ngâm các bài thơ cổ. Thánh biểu hiện sự hài lòng bằng động tác về gối và
thưởng tiền cho cung văn. Lúc này cũng là lúc, Thánh dùng những thứ người hầu
đồng dâng như: rượu thuốc lá, trầu nước..v.v. Các thứ thánh dùng phải làm nghi
thức khai cương (khai quang) cho thanh sạch. Lúc này những người ngồi dự
chung quanh đến gần để cầu xin hoặc nghe thánh phán truyền. Và đây cũng là lúc
thánh phát lộc. Lộc thánh gồm nhiều thứ như: hoa quả, bánh trái, gương lược,
tiền bạc, nén nhang cháy..v.v.
6. Thánh thăng:
Cuối cùng là dấu hiệu thánh thăng. Người hầu đồng ngồi
yên, hai tay bắt chéo trước trán quạt che lên đỉnh đầu, khẽ rung mình, lúc ấy
hai người phụ hầu đồng cấp tốc phủ khăn diện lên đầu người hầu đồng, cung văn
nổi nhạc và hát điệu thánh xa giá hồi cung – kết thúc một giá đồng.
KẾT LUẬN
Gốc của đạo Mẫu và hầu đồng của người Việt là ở miền
Bắc, sau này theo chân của người di dân vào miền Nam và lên Tây Nguyên. Hầu
đồng ở Bắc Bộ mang tính kinh điển, uy nghi, khuôn phép. Hầu đồng ở Nam Bộ, nhất
là Sài Gòn thì cởi mở, vui nhộn, dân dã hơn. Ở Huế, ngoài kiểu hầu đồng nghi
lễ, còn có hầu đồng tập thể, gọi là Đồng vui, nhất là vào dịp tháng ba giỗ
Thánh Mẫu Mẫu Thiên Ya Na, rước Mẫu trên sông Hương về Điện Hòn Chén.
Hầu đồng của người Việt tuy mang nhiều nét đặc thù,
nhưng xét về kiểu loại thì cũng không phải là độc nhất. Nếu không kể việc người
Việt hiện tại mang nghi lễ hầu đồng ra khắp thế giới: Mỹ, Pháp, Đức, Anh, Thái
Lan, Australia…thì hầu đồng cũng là một trong các dạng thức của tín ngưỡng
Shaman, phổ biến khắp các dân tộc trên hành tinh, có từ thời kỳ xã hội bộ
lạc. Nhưng nay, trong điều kiện xã hội đô thị hoá, hiện đại hoá thì lại có cơ
hội bùng phát trở lại, coi đó như là phương thức giải toả các dồn nén, bức xúc
(stress) của con người. Bởi suy cho cùng, hầu đồng chính là phương cách giúp
những người có những lệch chuẩn về tâm sinh lý có cơ hội tái hoà nhập cộng
đồng. Tất nhiên, bên cạnh các giá trị xã hội và văn hoá đó, hầu đồng cũng tích
hợp vào nó những “bụi bậm”, mà cái đó phần lớn do người ta lợi dụng nghi lễ này
vì lợi ích cá nhân. Khi con người quá mong muốn cầu xin “lộc” để thuận lợi cho
mình thì lại càng dễ bị lợi dụng, nhất là trong tín ngưỡng càng dễ bị lừa.
Chính vì thế cần hiểu rõ, hiểu đúng bản chất của sự
việc, tránh để mọi việc trở nên cực đoan. Hầu đồng là để yên căn, yên số, yên
bản mệnh, xin sự an lành của chính mình chứ không phải là nơi xin “lộc, lá”.
Hiện nay ở một số trường đã đưa hầu đồng trở thành một
môn học trong tín ngưỡng dân gian. Bộ Văn hóa – Thể thao & Du lịch đã
công nhận hầu đồng là Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia và đang cùng Ủy ban
Nhân dân tỉnh Nam Định chuẩn bị hồ sơ để trình UNESCO công nhận là Di sản văn
hóa phi vật thể nhân loại. Chúng ta đang cố gắng giữ gìn sự trong sáng của Đạo
Mẫu và nghi lễ hầu đồng. Đạo Mẫu vẫn chưa chính thức công khai, có văn bản thể
hiện giáo lý, kinh sách. Nên chăng đã đến lúc cần công nhận, tổ chức Đạo Mẫu,
nghi lễ hầu đồng để khẳng định và phát triển một tín ngưỡng lành mạnh, một chỗ
dựa tâm linh của người Việt.
Nhận xét
Đăng nhận xét